Nắng hạ rơi hoài trên cành bằng lăng
Màu tím ngây thơ trải dài theo cổ tích
Nhớ ngày nhớ tháng nhớ môi ai cuời
Dù cho trăm ngã muôn nơi
Nhớ về tình bạn 1 thời bên nhau
Lúc vui vẻ lúc buồn đau
Động viên cố gắng cho nhau nhữ lời
Rồi mai vững bước đừơng đời
Bạn ơi bạn mãi rạng ngời trong tôi
Giữ dùm nhau sắc phượng hồng
Để trang lưu bút xanh dòng thơ hoa
Con đường đến lớp hôm qua
Ngày mai thôi sẽ nhạt nhòa nắng mưa...
LƯU này mãi đến ngàn sau
BÚT này khắc đậm 1 màu nhớ thương
NGÀY mai dẫu có xa trường
XANH hoài kỷ niệm thân thương 1 thời
***
Nỗi nhớ chỉ là nỗi nhớ
Sân trường chỉ là trò chơi
Bạn bè còn trong ký ức
Cồn cào tất cả xa xôi...
***
Lớp xưa ai có tìm về
Em 18 tuổi tóc thề cho ai?
Từ trong đồng vọng cảm hoài
Biết bao giờ mới nguôi ngoai 1 thời...
***
Mưa rơi ướt sân trường
Bâng khuâng tà áo trắng
Cơn mưa chiều cuối cấp
Mưa ơi đừng ướt tập
Kẻo nhạt nhòa ước mơ...
***
Em đi rồi, chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt 1 buổi chiều chớm nắng
Nhắm chùm hoa ko chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
***
Có duyên với thủa học trò
Anh qua ko nổi con đò thời gian
Dòng đời cứ hát miên man
Bài thơ anh viết ngập tràn tình thương
Hạ ơi gửi nhé một ngày
Rực trời phượng chảy mắt ai lặng buồn
Mưa bụi miên man vô tình gợi nhớ
Chiếc dù nhỏ hôm nào ta bạn gần nhau
Trang sách cũ xa rồi xa mãi
Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi bâng khuâng
Nghe bâng khuâng xao xuyến muốn đi tìm
Tháng ngày qua một thời lấm lem màu mực tím
Tôi vẫn sợ ngày mai tôi lớn
Tuổi học trò cắp sách còn đâu
Thật đáng tiếc ko còn gì để nói
Năm hết rùi bài cũng hết theo
Trống đã cất và cổng trường khép lại
Người lao công già tội nghiệp đứng trg sân
Bạn bè thuở ấy còn ai nhỉ
Giở trang lưu bút nhớ ngày qua
Con gái mà khoái con trai
Chẳng cần nói vắn nói dài mất công
Chỉ cần nháy mắt hư không
Thế nào “hắn” cũng vỡ lòng tương tư!
Tương tư thì mặc tương tư
Phải mía , cóc, ổi tiểu thư mới cười
Nắng hè đậu xuống trang thơ
Phượng hồng hé nụ đợi chờ tiếng ve
Sân trường luống cuống vòng xe
Gió lùa kẽ lá, lòng nghe nao lòng...
Màu tím ngây thơ trải dài theo cổ tích
Thả vào đêm một miền mơ tĩnh mịch
Ướp dại khờ trong một thoáng bình yên
Cái nắng vô tính cái nắng mãi hồn nhiên
Ta nhặt vội ép vào trang nhật ký
Gửi tặng ... bài thơ xưa cũ kỹ
Cùng giọt buồn trong sắc tim mênh mông.
Ướp dại khờ trong một thoáng bình yên
Cái nắng vô tính cái nắng mãi hồn nhiên
Ta nhặt vội ép vào trang nhật ký
Gửi tặng ... bài thơ xưa cũ kỹ
Cùng giọt buồn trong sắc tim mênh mông.
Gần xa văng vẳng bên tai
Khu bàn vui vẽ ngày mai xa rồi
Ai ơi có nhớ như tôi
Khu bàn vui vẽ ngày mai xa rồi
Ai ơi có nhớ như tôi
Nhớ ngày nhớ tháng nhớ môi ai cuời
Dù cho trăm ngã muôn nơi
Nhớ về tình bạn 1 thời bên nhau
Lúc vui vẻ lúc buồn đau
Động viên cố gắng cho nhau nhữ lời
Rồi mai vững bước đừơng đời
Bạn ơi bạn mãi rạng ngời trong tôi
Giữ dùm nhau sắc phượng hồng
Để trang lưu bút xanh dòng thơ hoa
Con đường đến lớp hôm qua
Ngày mai thôi sẽ nhạt nhòa nắng mưa...
***
LƯU này mãi đến ngàn sau
BÚT này khắc đậm 1 màu nhớ thương
NGÀY mai dẫu có xa trường
XANH hoài kỷ niệm thân thương 1 thời
***
Nỗi nhớ chỉ là nỗi nhớ
Sân trường chỉ là trò chơi
Bạn bè còn trong ký ức
Cồn cào tất cả xa xôi...
***
Lớp xưa ai có tìm về
Em 18 tuổi tóc thề cho ai?
Từ trong đồng vọng cảm hoài
Biết bao giờ mới nguôi ngoai 1 thời...
***
Mưa rơi ướt sân trường
Bâng khuâng tà áo trắng
Cơn mưa chiều cuối cấp
Mưa ơi đừng ướt tập
Kẻo nhạt nhòa ước mơ...
***
Em đi rồi, chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt 1 buổi chiều chớm nắng
Nhắm chùm hoa ko chua mà chát đắng
Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường...
***
Có duyên với thủa học trò
Anh qua ko nổi con đò thời gian
Dòng đời cứ hát miên man
Bài thơ anh viết ngập tràn tình thương
Rực trời phượng chảy mắt ai lặng buồn
Mưa bụi miên man vô tình gợi nhớ
Chiếc dù nhỏ hôm nào ta bạn gần nhau
Trang sách cũ xa rồi xa mãi
Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi bâng khuâng
Nghe bâng khuâng xao xuyến muốn đi tìm
Tháng ngày qua một thời lấm lem màu mực tím
Tôi vẫn sợ ngày mai tôi lớn
Tuổi học trò cắp sách còn đâu
Thật đáng tiếc ko còn gì để nói
Năm hết rùi bài cũng hết theo
Trống đã cất và cổng trường khép lại
Người lao công già tội nghiệp đứng trg sân
Sân trường ai ngơ ngẩn
Mùa vàng cây lá xanh
Em về tà áo lụa
Bay ngập ngừng trong anh
Kỉ
niệm xưa tưởng chừng như im bặt
Chợt hiện còn nguyên vẹn ở
trong tim…
Có những mùa hè không hề trở
lại
Chỉ có tiếng ve trĩu cánh
phượng hồng
Phưọng
giật mình nhớ con đường bỏ ngỏ
Tan học về tà áo trắng ai bay
Khung cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao không khép
lại bao giờ
Đôi bạn ngày xưa học chung
một lớp
Cây bưởi sau nhà thơm ngát
hương đưa
Cây điệp già xoè rộng tán yêu
thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng
bóng nắng
Giờ tan học, mảng sân vuông
lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiến
lạnh bâng quơ
Bạn bè thuở ấy còn ai nhỉ
Giở trang lưu bút nhớ ngày qua
Con gái mà khoái con trai
Chẳng cần nói vắn nói dài mất công
Chỉ cần nháy mắt hư không
Thế nào “hắn” cũng vỡ lòng tương tư!
Tương tư thì mặc tương tư
Phải mía , cóc, ổi tiểu thư mới cười
***
Nắng hè đậu xuống trang thơ
Phượng hồng hé nụ đợi chờ tiếng ve
Sân trường luống cuống vòng xe
Gió lùa kẽ lá, lòng nghe nao lòng...
Bằng lăng tím !
Màu hoa em yêu hoa bằng lăng tím
Cánh mỏng manh rơi ngập lối sân trường
Chiều hạ vàng sắc hoa tím tư tương
Chút bâng khuâng chạnh buồn vương kỉ niệm
Nhớ khi xưa anh tặng cành hoa tím
Em thẹn thùng lúng liếng mắt nhìn anh !
Ngắm cánh hoa giả vờ ngó loanh quanh
Sợ ai đó như chợt vừa trông thấy
Tuổi thần tiên sao ngây ngô đến vậy ?
Lời tỏ tình nói mấy cũng chưa xong
Lặng lẽ dòng trôi miết mãi khó mong
Em vẫn yêu hoài một loài hoa ấy
Tháng năm lại về bằng lăng tím nở
Riêng một góc trời khạo khờ thủy chung
Biết đến bao giờ thôi hết mông lung
Màu hoa tím mãi là màu nhung nhớ…!!!
Tím thế Bằng Lăng ơi!
Vung bút thế nào mà mực tím vương cây
Trang lưu bút hoá khoảng trời tím biếc
Cô bé ơi thôi đừng nuối tiếc
Tuổi học trò xin gửi cánh bằng lăng
Tất cả rồi sẽ hoá xa xăm
Thơ ngây ơi cho dại khờ ở lại
Phút yêu đầu còn trinh nguyên mãi mãi
Áo trắng sân trường mực tím nhuộm màu hoa
Chẳng phượng hồng rực lửa như người ta
Em e ấp tựa bằng lăng hoa tím
Để bây giờ về trong hoài niệm
Giấc mơ nào anh cũng tím rưng rưng
Ôi cái màu tím biếc thuỷ chung!
Sao lạc nhau giữa cuộc đời dâu bể?
Day dứt thế nên bằng lăng tím thế
Tím mùa hè, tím cả nỗi chờ mong...
Dại khờ xưa giờ những long đong
Thơ ngây ấy nay phương trời biền biệt
Chỉ bằng lăng vẫn nồng nàn da diết
Hẹn hè về tím biếc khôn nguôi...
Vung bút thế nào mà mực tím vương cây
Trang lưu bút hoá khoảng trời tím biếc
Cô bé ơi thôi đừng nuối tiếc
Tuổi học trò xin gửi cánh bằng lăng
Tất cả rồi sẽ hoá xa xăm
Thơ ngây ơi cho dại khờ ở lại
Phút yêu đầu còn trinh nguyên mãi mãi
Áo trắng sân trường mực tím nhuộm màu hoa
Chẳng phượng hồng rực lửa như người ta
Em e ấp tựa bằng lăng hoa tím
Để bây giờ về trong hoài niệm
Giấc mơ nào anh cũng tím rưng rưng
Ôi cái màu tím biếc thuỷ chung!
Sao lạc nhau giữa cuộc đời dâu bể?
Day dứt thế nên bằng lăng tím thế
Tím mùa hè, tím cả nỗi chờ mong...
Dại khờ xưa giờ những long đong
Thơ ngây ấy nay phương trời biền biệt
Chỉ bằng lăng vẫn nồng nàn da diết
Hẹn hè về tím biếc khôn nguôi...
xuân thu
Bằng lăng tím
Bằng lăng tím- cánh hoa nào ép vở
Để tháng tư hoa nở rộ lối về
Chân em bước làm nhịp đời rạng rỡ
Tóc phiêu bồng trời lộng gió nghiêng che
Để tháng tư hoa nở rộ lối về
Chân em bước làm nhịp đời rạng rỡ
Tóc phiêu bồng trời lộng gió nghiêng che
Bằng lăng tím ngát hương tràn hoa
nở
Nghe râm ran tình ái rủ nhau về
Dàn đồng ca du dương bài tình nhớ
Hội hoa đăng chống chếnh khúc đồng quê
Nghe râm ran tình ái rủ nhau về
Dàn đồng ca du dương bài tình nhớ
Hội hoa đăng chống chếnh khúc đồng quê
Bằng lăng tím hoa khoe ngời góc
phố
Nét trinh nguyên còn e ấp sơn khê
Nhìn hoa tím lòng ai dường bỡ ngỡ
Em phù dung ta lúy túy cơn mê
Nét trinh nguyên còn e ấp sơn khê
Nhìn hoa tím lòng ai dường bỡ ngỡ
Em phù dung ta lúy túy cơn mê
Bằng lăng tím tháng năm, đầy
trang vở
Tím bằng lăng tím cả bước em về
Đường ngắn lắm xin em đi nhè nhẹ
Tím bằng lăng tím cả bước em về
Đường ngắn lắm xin em đi nhè nhẹ
Nguyễn
Uyên Thu
_ Nhớ mãi tuổi học trò _