Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Cafe mưa

  
    Mưa... từng giọt mưa bất chợt tranh nhau rơi xuống mặt đường nóng bỏng sau những ngày nắng cháy da cháy thịt. Một hơi nóng ngột ngạt bốc lên, làm cho mọi người cảm thấy khó chịu với cả cơn mưa, mà trước đó 1 chút họ dã mong nó biết bao. Quả thật không sai khi nói rằng miền Trung đầy nắng và gió...



 Mưa vẫn cư thi nhau rơi xuống mỗi lúc một nhanh hơn. Chúng tôi đang trên đường đi học, và cơn mưa bất chợt cứ đổi theo sau lưng như chỉ muốn chộp lấy bất cứ ai mà nó gặp. Phóng xe với hy vọng sẽ không bị ướt, nhưng cuối cùng cũng phải thua nó... Chúng tôi đã ghé vào mái hiên của 1 ngôi nhà nằm ven đường để không phải chơi trò đuổi bắt ấy với những giọt mưa quá ư là lém lỉnh ấy nữa. Mà quả thật, chẳng phải mỗi mình chúng tôi muốn chấm dứt cái trò chơi ấy, cùng trú mưa với chúng tôi còn có một đôi nam nữ, chẳng biết họ có phải là 1 đôi thật sự không; nhưng cũng chẳng quan trọng.
 Tôi khẽ rùng mình vì có 1 chút cái lạnh hiếm hoi giữa mùa hè trên đất Đà thành.

Và đây mới là điều mà người ta thật sự mong muốn ở một cơn mưa mùa hạ đem lại. Một sự mát mẻ, tươi mát của những nhà sáng tạo mang tên mưa. Cái sự dễ chịu ấy thật tuyệt vời, tuyệt vời đến nỗi làm cho con người trở nên nhác nhớm, không muốn làm gì và chỉ muốn ngồi vậy mà ngắm nó thôi. Một ý kiến chợt nẩy lên trong đầu 2 chúng tôi. 1 cái cười đầy ẩn ý của cả 2 cũng đủ để chúng tôi biết người kia muốn làm gì.
 Cơn mưa có lẽ đã hơi mệt với cái trò đuổi bắt rồi nên nó chạy chậm lại. Và những người không muốn tham gia trò này tranh thủ cơ hội để chạy thật nhanh, xa khuất khỏi tầm mắt của mưa.
 Đây rồi, nụ cười đầy ẩn ý đó của chúng tôi được giải mã là cafe. Cũng chẳng có gì ngạc nhiên nếu thưởng thức 1 ly cafe vào cái lúc quá đỉnh như thế này.
 - "1 cafe đen, 1 cafe sữa ít sữa"
 Một nụ cười đáp lại của người phục vụ - "Như cũ ah!" - Nụ cười ấy làm cho chúng tôi giảm bớt cảm giác tội lỗi của việc chùn lớp học thêm. 1 ly cafe, 1 chỗ ngồi tuyệt vời cạnh cửa sổ để có thể ngắm mưa, 1 người để cùng trò chuyện, có lẽ không gì tuyệt vời hơn cảm giác đó.


Cơn mưa lại tiếp tục chơi đuổi bắt...
 Hít một hơi thật sâu để có thể tận hưởng trọn vẹn hương thơm từ nó. Uống 1 ngụm nhỏ từ từ và để lâu 1 chút trong miệng để những giọt cafe có thể kích thích được tất cả những tế bào cảm giác trên đầu lưỡi và lúc đó chúng ta sẽ cảm nhận được trọn vẹn vị của cafe.
 Nếu bạn bảo mưa chỉ làm cho phố phường có một màu xám xịt. Nhưng với chúng tôi, mưa luôn mang lại cho cuộc sống nhiều nhiều màu sắc mới lạ. Đó là màu của nhứng cây cổ thụ được tắm gội sạch sẽ, màu của những chiếc áo mưa đủ màu sắc đang hối hả đi lại trên đường, và tuyệt nhất là màu cầu vồng sau cơn mưa nữa chứ.

 1 cafe đen và 1 cafe sữa vẫn ngồi đó, chẳng ai nói nhiều cả, cả 2 đều hướng ánh mắt ra ngoài ô cửa kính để tận hưởng những màu sắc đặc biệt ấy. 1 sự im lặng không nhàm chán tí nào, sự im lặng ấy làm cho không gian trở nên nhẹ nhõm và thoải mái hơn.
 Bỗng nhiên 1 ý kiến nảy ra trong đầu của người đang ngồi đối diện tôi. 1 ly cafe đen nè, 1 ly cafe sữa nè 1 sự hòa trộn với nhau để làm nên 1 hương vị mới. Có lẽ với chúng tôi, đây là 1 phát kiến có tính lịch sử...^-^ Cái hương vị đó độc đáo, ngon, lạ và khó diễn tả. Nó giống như cảm giác muốn tìm hiểu về người khác. 1 chút tò mò pha thêm 1 chút thú vị trộn thêm tí ngại ngùng. Cafe đen muốn biết cafe sữa thế nào nhưng lại hơi ngại vì vị ngọt của cafe sữa. Cafe sữa cũng muốn biết cafe đen thế nào nhưng cũng e dè vị đắng của cafe đen. 1 sự kết hợp, hòa trộn giữa cafe đen và cafe sữa là sự giải quyết cho vấn đề. Có thể bạn cho rằng, sự hòa trộn đó chỉ như là cafe sữa mà có thật nhiều cafe thui. Tôi cũng không thể giải thích được, hãy để cho những cảm xúc khi thưởng thức hương vị đó trả lời.
 Cafe đã cạn, nhưng mưa vẫn còn rong chơi. Sao hôm nay mưa khỏe thế nhỉ?
 1 ánh mắt đầy ẩn ý nhìn nhau...1 sự giao nhau của những ý tưởng...
 Dầm mưa.....
 1 ánh mắt, 1 nụ cười của người trông xe dành chúng tôi đầy thú vị.
 Một giọt mưa rơi trên áo, thấm qua lớp vải để khẽ chạm vào da. 1 luồng điện ở đâu chạy nhẹ đến các tế bào thần kinh. 1 giọt mưa vô tình rơi vào miệng, cảm giác thật lạ. Đó là vị ngot của 1 giọt nước tinh khiết phải đi 1 quãng đường khá xa để đến được mặt đất. Vị ngọt đến tinh khiết đó hòa với vị cafe trên đầu lưỡi, cùng cái mát lạnh của những giọt mưa rơi ươt áo... tất cả... tất cả đó hòa quyện với nhau làm cho những tế bào cảm giác những tế bào thần kinh bấy lâu ngủ quên nay được đánh thức, được đánh thức để cảm nhận những gì tinh tế nhất của cuộc sống. Cũng không sai khi nói cafe là 1 chất kích thích. Với tôi, nó trở thành 1 cài gì đó giúp  chúng tôi cảm nhận tinh tế cuộc sống khi nó được đặt trong 1 hoàn cảnh nhất định - với chúng tôi đó là mưa.


Cafe và mưa - 2 danh từ tưởng chừng không liên quan gì đến nhau lại có thể kết hợp với nhau tinh tế vậy. Sự kết hợp đó làm nên 1 cảm giác hoàn toàn mới lạ và riêng biệt, nó dịu nhẹ nhưng dai dẳng, ngọt ngào nhưng đăng đắng, lạnh lùng mà ấm áp và nhiều nhiều cảm giác khó tả được cứ đua nhau giành chỗ để biểu hiện ra. Đó có phải là do sự nhạy cảm quá mức của một người mới chập chững lớn như chúng tôi, hay đó là tình yêu hay đơn giản là một góc tâm hồn trong chúng tôi được đánh thức.
 Chúng tôi cũng không biết, chỉ biết cảm giác lúc này thật sự tuyệt vời.
 Mưa... vẫn rơi... vẫn có chúng tôi đi dạo dưới mưa... vẫn có nhiều ánh mắt nhìn kì lạ...
  Mưa... vẫn rơi... vẫn có 2 con người đi dạo dưới mưa...

                                                                                                  Nguồn: http://www.cafedao.com

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Cảm nhận về hương vị và phẩm chất của cà phê

Bài viết không mang tính chất quảng bá bất kỳ 1 sản phẩm, thương hiệu cà phê nào, chỉ mang mục đích chia sẻ về cảm nhận cà phê, nói chung cho sản phẩm cà phê chất lượng. Cảm ơn !

Hương Ban Mê luôn có khuynh hướng lựa chọn hạt cà phê sống tốt nhất, rang bằng máy rang với công nghệ tiên tiến, qui trình khép kín để cho ra các dòng sản phẩm cà phê nguyên chất có hương vị quân bình nhất, đồng thời qua kinh nghiệm rang và nếm thử tinh tế để cà phê Hương Ban Mê mang một nét độc đáo về hương vị của dòng sản phẩm mà chỉ có tại Hương Ban Mê. Để nếm thử, cảm nhận, thưởng thức cà phê, trên thế giới, giới kinh doanh,  người tiêu dùng và tại các cuộc kiểm tra chất lượng cà phê thành phẩm, có các tiêu chí như sau:



Hương vị: là cảm nhận chung về cà phê trong miệng. Vị chua, ngọt, hương thơm và thể chất có trong hạt cà phê rang là các thành tố cấu tạo nên hương vị cà phê trong việc cảm nhận chủ quan của người uống. Do việc cảm thụ các mùi vị nầy hòa quyện hài hòa và đồng nhất bởi các giác quan mà tạo ra một sự cảm nhận tổng thể về hương vị của một loại cà phê. Hương vị của sản phẩm cà phê Hương Ban Mê là thuần túy, tự nhiên, nên luôn mang nét tinh tế mà rõ rệt, đánh thức cảm xúc, tạo hứng khởi khi thưởng thức.

Thể chất: Thể chất là đặc trưng của cà phê. Nó là một cảm nhận rõ rệt của vị giác , và đôi khi được gọi đơn giản là "cảm nhận trong miệng”. Cảm nhận vể thể chất của cà phê  là các cảm giác hay cảm nhận trong miệng và lưỡi về vị của bạn có liên quan đến độ nhớt, độ nặng, độ dày, hoặc  mức phong phú về chất dầu hay vị của cà phê. Thể chất là kết cấu và tính thống nhất, độ dày hoặc độ nhờn liên quan đến chất dầu tự nhiên có trong hạt cà phê nguyên chất và cao cấp. Ví dụ, khi  uống sữa, cảm nhận về toàn bộ thể chất của sữa trong miệng bạn sẽ không giống như cảm giác khi bạn uống nước. Khi thưởng thức Hương Ban Mê, bạn không thể không đánh giá cao về thể chất của sản phẩm cà phê vì trước khi tung ra thị trường, cà phê Hương Ban Mê được thử nghiệm kỹ lưỡng sao cho các dòng sản phẩm cà phê nguyên chất được rang theo các chế độ rang hợp lý bởi công nghê rang sạch và tiên tiến hầu đem đến một chiều sâu cảm thụ về ẩm thực của người thưởng thức cà phê sành điệu.

Vị ngọt: Vị ngọt tự nhiên đến từ đường có sẳn trong hạt cà phê. Khi được rang, phần lớn lượng đường nầy đưọcc caramen hóa nên góp phần tạo ra vị đắng, màu nâu và mùi hương khét. Một phần đường còn lại tạo nên vị ngọt tinh tế nhẹ nhàng trong ly cà phê nếm thử. Vị ngọt của cà phê được cảm nhận ở đầu lưỡi, vị ngọt nhẹ hàm chứa trong hạt cà phê rang nâu nầy rất quan trọng vì nó làm quân bình vị đắng và chua của cà phê. Cà phê ngon sẽ có vị ngọt tự nhiên làm cho hài hòa với vị chua, béo và đắng của cà phê. Khi hạt cà phê được rang trước lần nổ 1 vị chua lấn át vị ngọt, sau lần nổ 2 thì vị đắng lấn lướt vị ngọt. Bởi rang đúng chế độ rang tinh tế nhất đã được lập trình, lựa chọn...cuối cùng, tách cà phê có sự hài hòa trong các vị của nó.

Tính axít: Tính axit, hay độ chua trong tách cà phê, không  có ý nói mức độ pH được đề cập trong sách hóa học ở trường cũng không giống như acid hydrochloric hoặc axit dạ dày. Khi nói đến tính axit trong cà phê không nên nhầm lẫn với vị chua là một cảm giác khó chịu, không tốt cách đặc trưng về hương vị. Tính axít, hay độ chua của cà phê là một đặc tính mong muốn trong tách cà phê sành điệu, vị chua được cảm nhận bởi hai bên cạnh của lưỡi. Vị chua là đặc điểm chính của dòng café Arabica. Dòng cà phê cao cấp và được ưa chuộng nhất thế giới. Vị chua trong cà phê không đóng vai trò giống như vai trò của nó như là liên quan đến vị chua của rượu vang.  Độ chua trong cà phê được cảm nhận xen lẫn với vị đắng cà phê. Nó cũng tạo ra 1 cảm nhận rõ rang, sắc nét về chất lượng cà phê. Nếu không đủ độ axít, vị cà phê sẽ có xu hướng nhạt nhẽo. Do đó, tính axit tạo ra  một số các cảm giác thú vị và đặc biệt khi chúng ta được thưởng thức cà phê, nhất là các dòng sản phẩm có Arabica rang nhạt của Hương Ban Mê  coffee.
Vị đắng: Vị đắng là cảm nhận về cà phê từ kết quả tương tác của hợp chất Trigonelline trong cà phê với các gai vị giác nằm trên mặt sau của lưỡi. Trigonelline phát sinh tỷ lệ thuận với nhiệt độ và mức độ rang. Vị đắng thường tỷ lệ thuận màu đậm của cà phê khi diễn ra quá trình caramen hóa bởi đường trong hạt cà phê chịu tác động của nhiệt. Vị đắng có thể làm giảm tính axit trong cà phê nên nó tỷ lệ nghịch với vị chua trong cà phê. Hương Ban Mê lập chương trình sao cho chế độ rang tạo nên nhiều dòng sản phẩm cà phê có vị từ chua thanh đến đắng đậm một cách hài hòa theo sự lựa chọn mong muốn nhất của khách hàng.
Hương thơm: Mùi thơm của cà phê bốc lên là cảm nhận đầu tiên mà bạn có được khi pha cà phê. Đó là mùi của hương gốc từ bột cà phê Nguyên Chất bốc lên khi bột cà phê gặp nước sôi. Hương thơm là một cảm nhận về mùi lan tỏa trong không khí và bay đến, tương tác với các đầu dây thần kinh khứu giác ở đầu hốc mũi. Trong việc cảm nhận, cảm thụ và đánh giá chất lượng cà phê, chúng ta cần phân biệt hương vị với hương thơm. Hương vị  là một phẩm chất tổng hợp, được người thưởng thức cảm nhận cách chủ quan cách tổng thể về vị chua, tính axit, vị ngọt, thể chất hòa lẫn với hương thơm khi bạn ngậm nước cà phê trong miệng và nuốt cà phê chảy xuống đến cuối vòm họng. Con hương thơm của bột cà phê thì bạn được cảm nhận bởi các tế bào thần kinh khứu giác trong 2 vị trí, tại khoang mũi và cuối hốc mũi, nơi tập trung các tế bào thần kinh cảm thụ mùi. Hương thơm tự nhiên của sản phẩm cà phê cao cấp góp phần vào việc phân biệt về khẩu vị của chúng ta. Cà phê Hương Ban Mê luôn phấn đấu để vươn đến đỉnh cao của hương thơm tự nhiên từ hạt cà phê qua quá trình chọn lọc nguyên liệu từ hạt cà phê nhân hảo hạng đến quá trình chế biến rang, xay, đóng gói, bảo quản tốt nhất.


Hậu vị (hay dư vị): là cảm nhận về hương và vị đậm đà của cà phê còn kéo dài một quảng thời gian sau khi bạn đã uống một tách cà phê, nhất là tách cà phê nóng.  Hậu vị của cà phê nguyên chất  tạo cho bạn sự thích thú và lôi kéo bạn trở lại với cà phê sạch và cao cấp. Hậu vị của cà phê Hương Ban Mê là tuyệt vời!
                                                                                        Theo  http://www.puriocafe.com


Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Rang cà phê là cả một nghệ thuật

Hạt cà phê (nhất là hạt cà phê Moka) lúc chưa rang thường có màu xanh ngọc rất đẹp–Nhiệt độ bình thường, khoảng 22-25 độ C. Lúc còn sống, gọi là cà phê nhân, bản thân hạt cà phê đã có một mùi thơm đặc trưng. Nhất là hạt cà phê Moka sống có một mùi thơm dễ chịu, tương tự như mùi thảo dược,  mùi của thuốc nam, mùi của hoa cỏ khô...

1. Bắt đầu rang đến nhiệt độ trên 100 độ C
Khoảng thời gian đầu của quá trình rang là để truyền nhiệt cho hạt cà phê. Hạt cà phê từ từ nóng lên dần  và bắt đầu bốc hơi nước chứa bên trong, hạt cà phê hơi teo lại  và  hầu như có rất ít sự thay đổi. Trong giai đoạn nầy, bí quyết rang cà phê ngon là tránh cho hạt cà phê chai cứng bằng cách rang thế nào để tạo ra dòng không khí nóng đối lưu tối đa  trong trống rang và việc chuyển giao nhiệt diễn ra hiệu quả nhất và lan nhiệt đồng đều đến  mỗi hạt cà phê
2. Giai đoạn hạt cà phê chuyển sang ngã màu vàng nhạt - Nhiệt độ trên 150 độ C

Lúc này, hạt cà phê vẫn tiếp tục hấp thu nhiệt, bốc hơi nước và bắt đầu có sự thay đổi chút ít về thể tích. Trong giai đoạn nầy từ lò rang lan tỏa ra một mùi thơm nồng của cỏ tươi và rơm khô hòa quyện rất đặc trưng. Từ hạt cà phê nóng tỏa ra mùi hương của cây cỏ, của cánh đồng, vườn cây râm mát, làm ta nhớ đến quê nhà xa xôi, và thanh tịnh.  Hạt cà phê đang trong giai đoạn thu nhiệt rất  nhanh và thay đổi kích thước để chuẩn bị cho giai đoạn nổ đầu tiên.
3. Giai đoạn vàng đậm - Nhiệt độ khoảng 180 độ C

Hạt cà phê  ngã sang màu vàng đậm, hình dáng bắt đầu thay đổi, thể tích  gia tăng từ 20-30%, bề mặt hạt bắt đầu có các gân nổi lên. Lúc nầy mùi hương tỏa ra giống như là mùi của bánh mì cháy, mùi gỗ cháy, mùi của đất mới sau cơn mưa đầu mùa, có cả mùi của củ khoai lang nướng từng làm ta hồi bé có lần thèm thuồng...
4. Giai đoạn chuyển sang màu nâu nhạt - Nhiệt độ khoảng  200 độ C

Chuẩn bị cho giai đoạn phát tiếng nổ đầu tiên của hạt cà phê. Hạt cà phê càng nở lớn nhanh chóng, mùi thơm đã chuyển qua mùi ngọt ngào giống như mùi quả chin, như mùi của mật ong, lại thoang thoảng mùi của mạch nha. Tuy nhiên, lúc nầy các phản ứng hóa học vẫn chưa xảy ra hoàn tất, các phân tử hương vẫn chưa đước giải phóng và cấu trúc sợi của hạt cà phê vẫn rất bền chặc.  Nếu lúc nầy  lấy hạt ra và xay bột, và pha uống thì vị của cà phê lúc nầy khá là chua và mùi cà phê vẫn chưa tinh tế, và có mùi còn ngai ngái, nồng nồng.
5. Giai đoạn chuyển sang màu nâu - Nhiệt độ trên 200 độ C - Nhiệt độ khoảng 210 độ C


Các tiếng nổ bắt đầu vang lên trong thùng quay của lò rang. Các phản ứng hóa học qua tác dụng nhiệt xảy ra bắt đầu đốt cháy các tinh thể đường trong hạt cà phê  tạo ra màu nâu caramen, mùi của đường mạch nha càng lúc càng rõ, việc này xảy ra là do một phản ứng hóa nâu thực phẩm dưới tác dụng nhiệt được gọi là phản ứng Maillard. Qua phản ứng Maillard nầy thực phẩm trở nên thơm ngon hơn và bắt đầu biến đổi mầu sắc sậm hơn.
6. Giai đoạn nổ lần thứ nhất - Nhiệt độ khoảng 210 độ C

Tại thời điểm này, các tiếng nổ rộn rã của hạt cả phê đã vang lên nghe rất vui tai trong thùng quay. Người rang cà phê, với sự nhạy cảm, luôn mong chờ nghe tiếng nổ thân thương nầy. Nhiệt độ tăng lên nhanh, hạt cà phê có nhiều biến đổi về hình thức, phẩm chất lẫn hương vị. Khói bắt đầu tỏa ra nhiều hơn , mùi thơm ngào ngạt  tỏa ra, hấp dẫn. Từ thời điển nầy trở đi, quá trình rang trở nên sinh động, hạt cà phê bắt đầu bước vào giai đoạn chín  để cho ra sản phẩm theo ý định của người thợ rang, còn người thợ rang thì vận dụng tất cả các giác quan lẫn tâm hồn say mê của mình để chăm sóc, nâng niu cho mẽ rang như nâng niu một công trình nghệ thuật của riêng mình...
7. Gia đoạn ngưng tiếng nổ - Nhiệt độ khoảng  215 độ C
 
 Giai đoạn nổ đầu tiên là một phản ứng tỏa nhiệt. Sau 1 thời gian hấp thu nhiệt thì qua việc nở lớn đột ngột về thể tích, tăng lên đến khoảng 150%, trọng lượng giảm từ 10- 17% và tạo ra hàng loạt tiếng nổ giòn tan  rộn rã, nhiệt lượng bên trong hạt thoát ra nhanh chóng. Kế đó, ngay lập tức hạt cà phê lại bắt đầu giai đoạn thu nhiệt. Do đó  trong quá trình rang, sau lần nổ  thứ nhất, sẽ cần có thêm 1 giai đoạn ngắn để hạt cà phê thu thêm nhiệt lượng nhằm tiếp tục được nung nóng và được biến đổi. Vì thế,  trong quá trình rang, tiếng nổ reo vui lần thứ nhất bỗng nhiên giảm xuống rồi ngưng lại. Lúc nầy phản ứng caramen xảy ra nhanh chóng, các phản ứng hóa học làm phát sinh mùi vị thơm ngon của cà phê cũng xảy ra, khói bốc lên  khá nhiều. Về hình thức hạt cà phê sau khi nở rộng kích thước thì hơi thu lại và xuất hiện các vết nhăn, nứt phía bên mặt dưới của hạt.
8. Giai đoạn sau khi ngưng tiếng nổ lần một - Nhiệt độ khoảng  220 độ C

Vào lúc này, hạt cà phê bắt đầu thoát ra một lượng khí carbon dioxide nên khói bốc nhiều hơi,
không gian lan tỏa mùi bánh nướng, mùi hạt rang đặc trưng…Trọng lượng hạt cà phê tiếp tục
giảm xuống.
9. Giai đoạn chuẩn bị nổ lần hai - Nhiệt độ khoảng  225 độ C

Hạt cà phê tiếp tục thu nhiệt và thể tích càng nở lớn hơn, nhất là hạt cà phê Moka, thể tích có
 thể tăng trên 150%. Các phản ứng hóa học vẫn liên tục xảy ra trong hạt cà phê. Hạt cà phê có
nhiều thay đổi và chuẩn bị bước vào giai đoạn nổ lần hai.
10. Giai đoạn  bắt đầu nổ lần hai - Nhiệt độ khoảng  225 độ C

Lúc này từ trong hạt cà phê tiết ra nhiều chất dầu, bao phủ cả hạt cà phê, làm cho hạt cà phê
trở nên sáng bóng, và nhìn có vẻ ẩm ướt. Mùi thơm càng lúc càng tinh tế, hấp dẫn lan tỏa cả
 không gian của vùng lò rang, làm ngây ngất những ai ở xung quanh…
11. Giai đoạn nổ lần hai  - Nhiệt độ khoảng  235 độ C


Tiếng nổ lần thứ hai phát sinh từ sự là bẻ gãy vật lý của các cấu trúc celllose trong hạt cà phê.
Mỗi một chủng loại hạt cà phê của các giống cà phê có các cấu trúc khác nhau, cho nên tiếng nổ lần thứ hai nầy, tùy theo giống cà phê mà chúng ta lắng nghe có âm thanh, tần suất, cường độ âm, và âm vực khác nhau. Tiếng nổ lần nầy không rộn rã như lần trước nhưng khô khốc, giòn và xảy ra nhanh chóng như tiếng bẻ gảy của các cành cây khô.  Theo phương pháp rang thủ công tại việt nam với truyền thống rang lò than, rang củi… Việc quan sát,  lắng nghe, phân biệt, nhận định được  âm thanh của tiếng hai lần nổ từ hạt cà phê,  mùi hương tỏa ra qua từng giai đoạn rang, màu sắc của khói, của hạt cà phê  và cả cảm nhận tinh tế qua kinh nghiệm sẽ quyết định cho chất lượng của mẻ rang. Hiện nay có nhiều loại máy rang cà phê bán tự động hay hoàn toàn tự động rất hiện đại, rang theo các chương trình được đã lập trình hay theo chương trình tuyển chọn tối ưu của người thợ.  Theo một số người  qua việc thưởng thức, trãi nghiệm cà phê được rang bằng các máy móc tự động và so sánh với cà phê rang theo cách truyền thống của người thợ, cho rằng, tuy mỗi phương án đều có 1 kết quả tốt nhất định nào đó về phẩm chất của hạt cà phê . Thế nhưng, họ cảm thấy hạt cà phê rang thủ công ngon hơn rang bằng máy. Khá là thú vị. Có phải chăng vì nó thấm cả  hồn đam mê của con người? Tuy nhiên, vì môi trường, vẫn nên chọn cách rang bằng máyvới nhiên liệu ga hay điện. Có lẽ , rồi đây, công việc  rang cà phê bằng lò than và củi nầy sẽ  chỉ còn là kỷ niệm ngọt ngào với những ai mỗi lần đứng bên lò rang, nhìn từng mẻ cà phê đổ ra mà như nhìn thấy thêm một đứa con của mình ra đời. Thật vậy,  đối với người đam mê,  rang cà phê như thực hiện một tác phẩm nghệ thuật..
12. Giai đoạn sau khi ngưng tiếng nổ lần hai - Nhiệt độ khoảng  240 độ C


         Lúc nầy hạt cà phê rang có màu nâu đậm, thể tích tăng tối đa, hạt cà phê nở lớn, nhất là hạt cà phê Moka có thể tăng kích thước gần gấp đôi, và trọng lượng  có thể giảm từ 20-30%, hương thơm ngào ngạt theo khói bốc lên, lan tỏa khắp khu vực. Nhất là rang Cà phê Chồn, có thể nói  mùi thơm của nó có cả mùi của động vật Cầy Hương. Theo kinh nghiệm, lúc này cà phê rang là ngon nhất, tất cả các phản ứng hóa học tạo nên hương vị thơm ngon trong hạt cà phê đã diễn ra xong. Hạt cà phê đã trãi xong quá trình biến đổi bởi tác động của nhiệt để cho ra một sản phẩm tuyệt vời, phục vụ cho niềm đam mê muôn đời của nhân loại. Canh thời đểm chính xác và tốt nhất để ngưng quá trình rang tùy theo chất lượng hạt cà phê sống của mỗi mẽ rang là cả bí quyết và kinh nghiệm của người thợ rang.. .Có thể nói vào lúc nầy, mỗi giây phút trôi qua hay mỗi vòng quay của trống (thùng) rang cà phê sẽ tạo ra hương vị và phẩm chất của hạt cà phê khác nhau. Cà phê rang càng đậm màu thì chất cafeine càng giảm, vị chua càng giảm, vị đắng đậm đà và mùi carbon càng tăng....  Cà phê được đổ ra khỏi thùng quay, được làm nguội mau chóng, tránh việc làm bay mất hương thơm quyến rũ và mất  vị đậm đà làm đắm say con người. Người thợ Việt sẽ còn biết cách pha chế, phối trộn các loại rượu thơm ngon khác nhau để tẩm vào hạt cà phê còn nóng vào lúc nầy, vì hiểu rằng dưới tác dụng nhiệt, các phân tử rượu sẽ nhanh chóng len lỏi vào cấu trúc phân tử của cà phê tạo thêm 1 phản ứng phụ sau rang, vừa làm giảm nhiệt nhanh chóng, và cung cấp thêm độ ẩm cho hạt cà phê  (độ ẩm bảo quản (< 13 %) vì khi rang độ ẩm chỉ còn 0,5 %), vừa  tạo ra phản ứng ester hóa có mùi thơm. Cho ra sản phẩm độc đáo. Tuy nhiên phải ướp rượu (đôi khi có bơ hay caramen) làm sao để cà phê thêm phần hấp dẫn, ngất ngây mà không đánh mất hương vị nguyên thủy tuyệt vời của chính hạt cà phê rang là cả một bí quyết tinh tế. Ai ơi, uống cà phê, nhớ hãy uống với cả tâm hồn nhé! Lúc ấy, sẽ  bạn có 1 cảm nhận khác hơn về cuộc sống.

                                                                 Ngọc Minh - http://www.puriocafe.com

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

Cafe – Sữa – Đá

Café




Café yêu Sữa, cái yêu say đắm, lắng đọng và cô đặc như chính nó. Nó ngắm nghiá Sữa, luôn thầm nhủ: “Ôi nàng mới ngọt ngào, sóng sánh làm sao. Có nàng, ta sẽ bớt đắng hơn, ta và nàng sẽ hòa quyện vào nhau, tạo nên hương vị cho nhau, vị đắng của ta sẽ hòa tan cùng vị ngọt của nàng. Ta và nàng sẽ thưởng thức thứ tình yêu hòan hảo ấy. Màu da đen nhẻm của ta sẽ được lớp áo vàng óng của nàng che phủ, tạo nên một màu nâu đẹp dẽ, hòan hảo. Ôi ước chi nàng là của ta.”

Café yêu Sữa bao nhiêu, thì ghét Nước đá bấy nhiêu, nó thường lánh xa Nước đá, và thường chửi rủa chàng Nước đá tội nghiệp: “Ôi thứ quái vật băng giá ghê tởm kia, ngươi làm ta tan chảy, làm vị đắng tuyệt vời của ta cứ tan dần tan dần cho đến khi ta lạt nhách. Ngươi chẳng mảy may có chút lòng thương, ngươi làm nàng Sữa từ sóng sánh ánh vàng chuyển sang trắng nhợt nhạt và bỏng bẻo. Ôi vì sao trên đời lại có thứ quái vật lạnh lùng như ngươi.”


Sữa



Sữa ghét Café, nàng thường tìm cách tránh mặt Cafe, nàng cho rằng Café làm cho màu da nàng không đẹp nữa, nàng vốn đã ghét màu áo vàng óng ánh của mình, thế mà Café còn làm cho nàng trở nên nâu xỉn, và làm đắng nàng, nàng thì ngọt, và nàng không thích hòa tan cái vị ngọt của mình vào vị đắng của Café.

Sữa yêu Nước đá, Sữa thường bảo với chàng Nước đá: “Ôi chàng mới tuyệt vời làm sao, chàng làm cho em tan chảy ra, hòa tan với chàng, làm cho em mát lạnh, làm làn da em trở nên trắng trẻo như thể em đi tắm trắng (ôi công nghệ làm đẹp). Chàng làm cho vị ngọt của em trở nên dịu hơn, dễ thưởng thứ hơn.”


Nước đá



Chàng Nước đá lạnh lùng chẳng yêu cũng chẳng ghét nàng Sữa, cũng chẳng rỗi hơi đi căm thù lại cậu Café. Bởi cậu biết, có yêu ghét nhau thế nào, rồi cũng có ngày 3 chúng ta sống chung. Cuộc đời là thế mà, có đắng, có ngọt và có lạnh lùng. Chàng cũng muốn nói cho nàng Sữa và cậu Café biết, nhưng bản tính chàng nó lạnh lùng thế, hơn nữa, chàng nghĩ “ Thế nào chả có lúc hai kẻ dở hơi ấy nghĩ ra, thôi thì để họ tự nhận ra tốt hơn là bị mình dạy bảo”


Và khách vào nhà, cô bé con xinh xinh chạy ra chào lễ phép, ba cô bé hỏi ông khách muốn uống gì? Ông khách trả lời ngắn gọn : “Café Sữa Đá” Ba cô bé nhìn cô bé trìu mến: “Vào làm cho chú ấy một ly Café Sữa Đá con à”. Cô bé dạ một tiếng rõ to rồi nhảy chân sáo vào bếp, miệng hát vang, lâu lắm rồi – từ ngày mua hộp Café và hộp Sữa mới – mới lại có khách muốn uống Café Sữa Đá.

                                                                                                 - Hội những người thích uống cafe -

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Cafe chiều

                               Thứ bảy chiều…Quê mình… có ai biết đến quán café?  


Chiều thứ bảy buồn căn gác lạnh
Cô bạn chung phòng háo hức về quê
Con bồn chồn nhớ…
Bước xuống phố, ghé quán thả nỗi niềm vào ly café đá
Giọt…giọt…. tan
Lạnh, đắng môi mềm!

Chiều thứ bảy quán café ngõ chật
Con nao nao …thèm không khí sum vầy
Chọn quán người đông thả vào nỗi nhớ
Góc khuất con ngồi băng giá bủa vây
Những cặp tình nhân đan tay tình tứ
Bỏ ngoài tai thế sự nhân tình.

Con xa ruộng đồng học làm người sang ở phố
Thấy thương mình lạc lõng giữa bao la
Vịn nỗi nhớ mong vợi đi cơn khát
Quên mẹ cha đang trầy trật trên đồng
Thứ bảy chiều…
Quê mình… có ai biết đến quán café?

                                                                                                            Phương Tâm - VietNamNet.vn

Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

Cafe đêm !

Đêm ngậm ngùi bên ly cafe đắng,
Tắm phong trần da ngấm lệ sương giăng,
Bao mặn nồng quanh ta giờ trống vắng...
Ảo mộng nào vụt tắt tựa sao băng,


Nhấm đau thương góp nhặt từng cay đắng,
Mắt nhuộm sầu theo gió gọi thuyền trăng...
Hạnh phúc xưa mong manh làn khói trắng,
Say hồn người, tan vỡ giữ được chăng?
                                           - st -

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Café đen hay café sữa


        Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách:“Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!”
Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…


Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.


Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.

Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
   Em gọi café đen.
   Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?
      Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???
                                                                                                                            - Sưu tầm -
         

Từng Giọt Cà Phê _ Nhạc và lời: Phú Quang


Nội là nơi có nhiều quán café đẹp với phong cảnh hữu tình, hương vị café cũng đậm đà rất hợp với khí trời lành lạnh và mưa dầm rả rích mỗi dịp đông về. Những lúc nắng lên, cây lá mướt một màu xanh sà qua mái phố, lẫn với muôn sắc màu của hoa và nước sông thăm thẳm xanh ngắt mây trời khiến lòng thêm thèm những phút giây tĩnh lặng ngồi lắng nghe nhạc và uống nước, thả hồn trong không gian mộng ảo của đất kinh kỳ.




Từng giọt cà phê rơi
Đắng lòng anh từng giọt
Mắt em màu mật ngọt
Tóc em màu cà phê
Từng giọt cà phê rơi
Trong lòng anh muộn phiền
Khẽ rơi từng kỷ niệm
Vào câu hát bồng bềnh

Tình yêu rồi sẽ qua
Với những chiều băng giá
Lòng anh chợt xót xa
Trái tim thành viên đá
Muốn hoà tan tất cả
Trong ly cà phê đen
Muốn hoà tan tất cả
Trong ly cà phê em

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2013

Ly cà phê đắng và hương vị cuộc đời

Câu nói của bạn tôi: "Trong ly cà phê có hương vị của cuộc sống" tình cờ đã dẫn dắt tôi đến với thú văn hoá ẩm thực cà phê. Từ một đệ tử của trà tôi dần dà kiêm cả đệ tử của cà phê.
Nhưng thú vị hơn thế, tôi đã được biết, và bây giờ muốn được sẻ chia cùng bạn bè, từ một vài hiểu biết về sự tinh tế của cách thức lựa chọn, xử lý, pha chế để có được chất cà phê thuần khiết đến đôi chút chất triết lý cuộc đời thú vị ẩn chứa trong một tách cà phê thơm ngon. 

Chọn hạt cà phê - Chắt lọc niềm vui
Có hai loại cà phê phổ thông trên thị trường, đó là Robusta và Arabica.
Robusta được trồng ở vùng đất thấp so với mặt biển, nơi có nhiệt độ ấm áp, là những hạt cà phê có mùi đậm, hàm lượng caffeine cao nhưng không nhiều hương thơm, gọi là cà phê vị. Arabica thì mọc tốt ở nơi có địa thế cao, đất ẩm nhưng không đọng nước. Arabica vị nhạt hơn nhưng thơm hơn, được gọi là cà phê mùi.
Nhưng dù là Arabica hay Rosbuta, không phải bất kỳ hạt cà phê nào cũng đem lại một tách cà phê thơm ngon. Muốn có được loại cà phê hảo hạng thì điều đầu tiên cần chú ý là việc lựa chọn hạt cà phê. Chỉ những hạt cà phê được kỳ công lựa chọn mới mang lại cho bạn tách cà phê như ý.

Cũng như thế, trong quá trình sống ta luôn gặp những điều thành công và thất bại. Thất bại cho ta bài học, thành công đem lại niềm vui. Nhưng mỗi ngày qua luôn có rất nhiều sự kiện mà không phải sự kiện nào cũng cần thiết phải ghi nhớ lấy.
Muốn sống một cuộc sống tích cực và hạnh phúc, ta chỉ cần lưu lại trong ký ức mình những bài học lớn nhất và những niềm vui sâu sắc nhất. Bỏ qua những kỷ niệm đau buồn trong đời, những lỗi lầm không thể sửa đổi, dù của mình hay của ai khác.
Và đừng bao giờ xây dựng một ngày của mình bằng niềm vui có được khi khiến người khác phải đau khổ.
Đúng độ chất cà phê - chính xác buồn, vui cuộc đời
Rang hạt cà phê ở nhiệt độ thích hợp và xay chúng đúng cách cũng là bí quyết trong quá trình chế biến cà phê. Quá trình này có thể tăng hoặc thêm hương vị cho loại cà phê hảo hạng hoặc vô tình phá hủy những hạt cà phê ngon mà chúng ta đã tốn nhiều công sức chọn lựa.
Rang thiếu lửa hay xay cà phê quá thô sẽ khiến cà phê có mùi vị nhạt nhẽo, buồn tẻ, còn nếu rang quá lâu hay xay quá nhuyễn sẽ khiến bột cà phê trở nên khét đắng.
Như khi nhìn nhận một vấn đề xảy ra trong đời, dù khổ đau hay hạnh phúc, bạn hãy nhìn thẳng vào nó, đau khổ đúng như cần phải đau khổ như thế, và hạnh phúc đúng như bạn được hạnh phúc như thế.
Khi bạn biết chính xác điều gì đang xảy ra, không thậm xưng những đau đớn, không lơ đãng mà quên tận hưởng những niềm vui nhỏ…, bạn thực sự đang sống cuộc sống đẹp đẽ của mình, đi chính xác con đường của mình, nếm trải tất cả những niềm vui, nỗi buồn mà nó mang đến cho bạn, và không cần phải hối tiếc điều gì.
Giọt cà phê thanh khiết - con tim nhân ái với người
Dùng ly và phin cà phê sạch cộng với thứ nước thanh khiết nhất để pha cà phê. Chỉ có như vậy, cà phê bạn pha mới có hương vị tinh khiết, thơm ngon.
Cũng như việc mỗi ngày bạn đã trăn trở với bao suy tư, gặp gỡ bao nhiêu con người. Một ngày chỉ thật sự đẹp khi bạn đã sống với những ý nghĩ hồn nhiên, nhân hậu và đã dành cho những người bạn gặp thứ tình cảm chân thành.
Cẩn trọng trong từng lời sẽ nói, giống như lau thật khô phin pha cà phê trước khi pha, bạn sẽ mang lại cho người đối diện cảm giác được trân trọng hay ít ra không vô ý làm tổn thương ai.
Và khi thật sự trong lòng bạn là những tình cảm tốt lành, nụ cười của bạn sẽ tỏa sáng và bạn có thể mang lại điều tốt đẹp nhất cho ai đó may mắn được ở bên cạnh bạn, cũng như mang lại nỗi an lành cho chính mình.
Nóng hổi ly cà phê - nồng nhiệt với cuộc đời
Hãy thưởng thức ly cà phê ngay khi mới pha xong. Và bạn hãy nói lời cảm ơn ngay khi có ai đó làm bạn vui, tức giận ngay khi người làm bạn buồn còn đứng trước mặt bạn, nhận lỗi ngay khi làm ai đó khóc, an ủi ngay khi bạn bè gặp chuyện buồn…
Bạn cần thiết phải sống hết mình với thời gian hiện tại, bởi vì thời gian đã qua đi không bao giờ quay trở lại nữa. Điều này thật cũ kỹ nhưng sẽ không bao giờ hết ý nghĩa. Bạn hãy trân trọng ngay chính giây phút này đây, dùng thời gian hiện tại này để làm điều gì đó ý nghĩa, thay vì để tất cả trôi qua rồi dùng nốt thời gian còn lại hối tiếc về mọi điều đã không làm. Đừng lãng phí thời gian hiện tại để đắn đo quá mức hay để dằn vặt mãi về những điều đã xảy ra.
Như cần phải thưởng thức ngay ly cà phê mới pha xong để cảm nhận hương thơm và vị quyến rũ của nó, thay vì để nó trở nên chua và đắng ngắt.
Không tiếc bã cà phê - đứng thẳng lên sau nỗi buồn
Lời cuối cùng tôi muốn sẻ chia là đừng bao giờ dùng lại bã cà phê đã pha. Khi muốn có một tách cà phê mới, bạn hãy bắt đầu bằng những thìa bột cà phê mới.
Trong đời cũng thế, chiêm nghiệm về những thất bại luôn mang cho ta bài học tốt. Nhưng khi bắt đầu đứng lên, dù để làm lại điều mà bạn đã thất bại hay để bắt đầu làm điều gì đó khác, bạn hãy chuẩn bị cho mình lòng nhiệt tình và tự tin mới mẻ. Đừng lặp lại những sai lầm cũ, và cũng đừng đắng cay mãi về những đau khổ cũ, tất cả đã qua rồi.
Chia sẻ một vài hiểu biết nhỏ nhoi về nghệ thuật pha chế cà phê và triết lý cuộc đời óng ánh trong ly cà phê, người viết hy vọng mỗi ly cà phê đắng sẽ ngọt ngào thơm tho thêm và mỗi cuộc đời dù có nặng nhọc, phiền muộn... cũng sẽ nhẹ nhàng và tươi đẹp hơn.
                                                                                                    Hoài Thu   
                                                                                          Theo_VietNamNet, Blog sinh học

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013

Cà phê chủ nhật

Trọn tuần lễ, chỉ một ngày là ngày nghỉ, nhưng không đơn thuần là ngày nghỉ. Bức tranh chủ nhật với tôi thật khác, ngẫm nhìn đẹp tuyệt, nhàn du.

Tinh mơ, mở mắt, bật điện thoại, lại thấy te tít dăm dòng tin nhắn quen thuộc: “Rảnh không? Phê pháo, ok!”; Dậy chưa? Đến quán… nhé!”. Và, như bản năng, tôi rà xe ra phố vì chủ nhật là ngày nghỉ. Ngày tôi tạm giã từ “thế giới” học tập và công việc, hay nói xa hơn là tạm tháo gỡ những nghĩ suy chất chồng trong trí não.

Phố phường lúc mặt trời vừa ló dạng hiện ra thật lạ, có hồn riêng. Già trẻ thả bộ vỉa hè đông nghịt nhưng… chậm bước. Tôi hòa mình giữa dòng xe xuôi ngược. Một bản đờn ca không hối hả, tất bật… thoáng hiện trước mặt. Rằng, không thấy những con người của việc đang kéo ga lao nhanh, chen lấn, lèn lách cho kịp giờ làm. 

Rằng, không thấy bóng dáng những cô cậu áo trắng, khăn quàng muộn giờ học cắm đầu cắm cổ đạp xe. Nhiều hơn những con người và con xe trần trụi, không chở, mang ba lô, tập sách...

Không nhiều người trong quần áo chỉnh tề, nhưng lắm người áo thun, quần đùi… Họ đang đi đâu mà tay không với con xe ở cái thành phố bé nhỏ này? Đoán, không phải là việc! Có thể là dạo phố, ăn sáng, hay cà phê… chăng? Ấy thế thì thời gian vô nghĩa, không còn sức bó buộc, “đàn áp” một bộ phận con người - là người của học tập, công việc.

Quy định giờ giấc, cái người ta vẫn thường chạy đua để thắng nó, trong khoảnh khắc này tạm thời bị xóa bỏ? Chà! Cuộc sống thật chậm và… thong dong. Tôi theo cái “điệu nhạc chậm” kia lúc nào? Bởi, tôi cũng đang chạy xe kiểu… rong chơi, như hàng trăm con xe khác trên phố. Có lẽ vì lý do: Hôm nay là… chủ nhật.

Chỉ chủ nhật, ngang qua công viên mới thấy dăm ba nhóm vũ công nghiệp dư biểu diễn ăn khách. Chỉ chủ nhật, rong qua cơ quan mới thấy ban, phòng khép kín, vắng tanh. Chỉ chủ nhật, công trường mới “chịu” vắng hoe và những công nhân tội nghiệp được thả lỏng một ngày… Và chủ nhật, quán xá đầy ắp người. Nhất là quán cà phê, từng đoàn người đổ vào, tấp vào, đông vui như hội. Họ có thể là bạn hẹn bạn, đôi bạn đời hẹn nhau, hay một đại gia đình dắt nhau đi… cà phê?

Nói chung là muôn kiểu, vạn lý do hẹn gặp. Cà phê sáng, có thể chậm một tí nhưng chẳng hề, còn công việc, nếu chậm, thì chịu khó cúi mặt cho xếp nạt nộ, thậm chí kiểm điểm vì bệnh… lề mề. Chủ nhật, bên ly cà phê đặc sánh, vị hương nồng nàn, nhiều nụ cười hơn là một biển trời nghĩ suy. Cái trạng thái vô tư hề hà như chế ngự tất cả. Khác hẳn ngày thường, cà phê không yên, cà phê vội vàng, cà phê phải nhíu mày vì công việc phủ đầu.

Và lắm khi, chẳng kịp lót dạ bữa sáng nếu mảy may ngủ nướng. Chủ nhật, ngồi nhấp môi vị đắng, tán chuyện như điên, cười nói hổ hùng như thể chưa từng được cười nói. Tám cái hiện tại, ngày mai, tám cái thành công buổi đầu, niềm vui bất chợt, vứt cái quá khứ ưu tư, phiền muộn.

Chỉ chủ nhật, mới thế, nếu không phải là dân ăn không ngồi rồi mải mê lê lết cà phê không giờ giấc. Và chủ nhật, dĩ nhiên, vẫn có kẻ ngủ nướng vì khối công việc rối bù đêm hôm qua, nhưng rồi cũng tỉnh giấc và đi... cà phê chủ nhật.


                                                                                       Nguyễn Phước Tín - http://baotintuc.vn

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Tản mạn về ngày tôn vinh phụ nữ 8/3



Ngày Quốc tế Phụ nữ 8.3 là ngày "trọng đại" của phụ nữ trên toàn thế giới. Chúng ta hãy dành dịp này để tôn vinh "một nửa thế giới" bởi hơn ai hết phụ nữ hiện đại là những người tuyệt vời với bao nhiêu trách nhiệm và phận sự trong gia đình lẫn trong xã hội. Một vài câu chuyện vui buồn xung quanh ngày phụ nữ 8/3 ở Việt Nam có thể sẽ giúp những người chồng, người con quan tâm hơn nữa tới những người vợ, người mẹ của họ.
Lịch sử ngày 8/3
Ngày 8/3, đó là cả một câu chuyện lịch sử dài về cuộc đấu tranh vì quyền bình đẳng và hạnh phúc cho phụ nữ của nhiều nhóm phụ nữ trên toàn thế giới. Chính phụ nữ là những người làm nên ngày 8/3 lịch sử. Để mỗi năm có một ngày tràn ngập hoa thì đã có không ít máu và nước mắt đổ xuống trong quá khứ. Ngày 8/3/1857, công nhân xưởng may ở New York tuần hành yêu cầu nâng cao chất lượng làm việc: giảm giờ làm và những yêu cầu về quyền lợi cho phụ nữ. Lực lượng biểu tình này đã bị cảnh sát đàn áp. 51 năm sau, 8/3/1908, để kỷ niệm cho sự kiện tháng 3/1857, một cuộc biểu tình của các nữ công nhân Mỹ đòi quyền bầu cử, chấm dứt tình trạng ngược đãi công nhân và bóc lột sức lao động trẻ em cũng bị dập tắt bởi cảnh sát New York.
Năm 1910, một nhà hoạt động xã hội người Đức, Clara Zetkin, đề nghị lấy ngày 8/3 làm ngày Quốc tế Phụ nữ để kỷ niệm những cuộc biểu tình và những cuộc đấu tranh của phụ nữ trên toàn thế giới vì bình đẳng và tiến bộ của phụ nữ.
Nhiều sự kiện đáng chú ý khác liên quan đến ngày 8/3 như cuộc đấu tranh lớn tại Nga vào ngày 23/2/1917 theo lịch Nga và là ngày 8/3 theo lịch Công giáo, những nữ công nhân đã ồ ạt tấn công khắp các đường phố của Nga. Sự kiện đó sau này được đánh giá là một trong những tác nhân châm ngòi cho Cách mạng Tháng Mười Nga. Ngoài ra, còn rất nhiều cuộc đấu tranh của phụ nữ trên thế giới cũng nổ ra vào tháng 3 lịch sử.
Năm 1975, Liên Hiệp Quốc đã lấy ngày 8/3 hằng năm làm ngày Quốc tế Phụ nữ. Hai năm sau, LHQ đã thông qua nghị quyết các nước thành viên kỷ niệm ngày này như là ngày vì quyền bình đẳng, sự tiến bộ của phụ nữ và hòa bình cho thế giới.
Ngày 8/3 ở Việt Nam
Tại Việt Nam, ngày Quốc tế Phụ nữ được kỷ niệm rất trang trọng: một ngày tràn ngập hoa và những lời chúc tốt đẹp dành cho phụ nữ. Hầu hết người ta đã không còn nhớ chính xác về ý nghĩ lịch sử của ngày này. Nam giới coi đây là cơ hội để thể hiện sự ga-lăng của mình cho những người mà họ yêu quý. Ngày 8/3 đã bị xóa nhòa ranh giới về ý nghĩa thực của nó.
Chính cái ý nghĩa "phát sinh" lại trở nên... rất ý nghĩa đối với phụ nữ. Trong 365 ngày trong năm, người phụ nữ có riêng một ngày để được cả xã hội quan tâm, ngợi ca và cả bày tỏ niềm kính trọng. Một ngày "bù đắp" cho những vất vả của những người mẹ tảo tần, những người vợ đảm đang, những người vun vén dựng xây tổ ấm gia đình. Có thể không cần phải nói nhiều bạn cũng hình dung ra vai trò và trách nhiệm to lớn của người phụ nữ thời hiện đại: là người nội trợ chính trong gia đình, người lao động kiếm tiền ngang bằng với nam giới, là những nhân tố quan trọng góp phần vào sự phát triển của xã hội. Là người gánh vác trách nhiệm sinh nở, cùng nuôi dạy con cái trưởng thành. Thành đạt hơn, đảm đang hơn, tự tin hơn và xinh đẹp hơn - đó là hình dung về những phụ nữ Việt Nam của thế kỷ 21. Và người phụ nữ đang dần khẳng định rằng mình là phái đẹp chứ không còn là... phái yếu như trước nữa!
Những món quà cho ngày phụ nữ
Ngày 8/3 là ngày dành cho phụ nữ những niềm vui bất ngờ. Nhiều năm trở lại đây các nhà sản xuất hàng tiêu dùng đã "nhắm" vào ngày này như một trong những tiêu điểm kinh doanh hằng năm. Song, nếu bạn nhìn lại sẽ thấy rằng 8/3 chủ yếu là dịp để cánh mày râu thể hiện "cử chỉ đẹp" với người yêu và bạn gái ! Những thiếu nữ luôn đầy ắp hoa và thiệp chúc mừng vào mỗi dịp 8/3, song đến khi trở thành người vợ trong gia đình thì người chồng, chàng trai ga-lăng năm xưa cũng quên mất ngày của... vợ. Không ít ông chồng cho rằng hôn nhân là chấm dứt thời của sự "màu mè". Ở một cơ quan nọ, có một nhân viên mua quà tặng hết lượt chị em phụ nữ đồng nghiệp nhưng lại dứt khoát không mua quà cho vợ vì theo anh "đã là vợ chồng thì cần gì phải giữ kẽ như vậy!". Người vợ hẳn sẽ cảm thấy chạnh lòng... Hoặc cũng có người quan tâm lấy lệ: nhờ người ở cửa hàng mang đến tận nhà cho vợ còn mình thì vẫn ngất ngư trong quán nhậu đến khuya !

Có câu chuyện cảm động, một chàng trai đã mua cho mẹ một chiếc áo mới, vô tình trùng vào ngày Quốc tế Phụ nữ. Đó cũng là lần đầu tiên mẹ của anh nhận được quà tặng vào ngày này. "Ồ, con mua tặng mẹ nhân dịp 8/3 à ?". Mẹ cười rạng rỡ, mắt rưng rưng xúc động, niềm hạnh phúc khó diễn tả thành lời. Tự đáy lòng chàng trai trào lên cảm giác hối hận: năm nào anh cũng hớn hở cầm gói quà đã chuẩn bị từ nhiều ngày trước để tới nhà bạn gái. Không biết những lúc ấy, người mẹ lụi cụi trong bếp, bà đã nghĩ gì ? Hẳn là không khỏi cảm thấy chạnh lòng... Những phụ nữ Việt Nam vốn kín đáo, ít khi bộc lộ niềm mong ước của mình, cũng bình thản đón nhận sự... lãng quên này.
Còn biết bao người phụ nữ bị quên lãng trong chính ngày của họ. Nhất là những vùng nông thôn, vẫn còn có phụ nữ bị ngược đãi, bị đối xử thiên lệch trong gia đình. Nguyễn Văn Hòa, sinh viên ĐH Kinh tế TP.HCM quê ở một vùng nông thôn thuộc tỉnh Hòa Bình kể rằng khái niệm nhận quà trong ngày 8/3 rất xa lạ với phụ nữ ở đây. Thậm chí có cặp vợ chồng trẻ nọ, anh chồng mua quà tặng vợ vào dịp này bị người thân trong gia đình chê trách là "nuông chiều vợ quá đáng" (!).
Người phụ nữ muốn gì ở ngày 8/3 ? Đơn giản nhất, họ cần được mọi người nhắc đến tên mình, nhớ tới họ với một tình cảm chân thành nhất. Bạn sẽ thấy họ hạnh phúc như thế nào khi được quan tâm, chia sẻ.
"Gửi em, người mẹ tuyệt vời của các con anh. Anh thật may mắn vì trên đời này đã được gặp em. Cảm ơn tình yêu và sự hy sinh của em. Cảm ơn em đã sinh ra những đứa con thật tuyệt vời. Nhân ngày 8/3, hãy nhận lấy tình yêu và sự biết ơn của anh". Đó là tấm thiệp đã ố mờ mà chị Nguyễn Thị Khiết, một phụ nữ 43 tuổi quê ở Thanh Ba, Phú Thọ (hiện đang sống ở P.11, Q.Gò Vấp, TP.HCM) suốt gần 20 năm nay vẫn giữ bên mình. Đây là món quà của chồng chị, anh đã viết tặng chị vào ngày 8.3 cuối cùng trong đời khi anh nằm trên giường bệnh. Nhờ đó chị đã vượt qua mọi khó khăn vất vả, một mình nuôi con khôn lớn sau khi anh mất... Chị tâm sự: "Lời chúc ấy của anh như tấm bùa hộ mệnh, giúp tôi có nghị lực sống. Từ đó, ngày 8.3 trở nên vô cùng thiêng liêng với tôi. Tôi cảm thấy mình có sứ mệnh nuôi con và hoàn thiện mình để sống xứng đáng với tình yêu của người đã khuất".
Bạn sẽ dành cho người phụ nữ của mình sự bất ngờ nào vào ngày đặc biệt này ? Một đóa hoa. Một món quà nho nhỏ hay chính tay mình sửa soạn một bữa cơm ngon cũng đủ đem lại niềm vui cho nữ giới. Ngày 8/3 chính là ngày mà những người chồng, người con cần mang lại niềm hạnh phúc cho phụ nữ bằng chính sự quan tâm xuất phát từ tình cảm trong trái tim mình. Và phụ nữ, những người mẹ của chúng ta rất xứng đáng được tôn vinh như thế!
Mai Trí
Việt Báo (Theo_Thanh_Nien)

Thứ Ba, 5 tháng 3, 2013

Cảm nhận: Cà phê và cuộc sống

Buổi sáng nào trước khi đi làm tôi thường uống cà phê và cảm nhận thấy có một số nguyên tắc cơ bản về việc uống cà phê qua tham khảo nhiều nguồn tài liệu . 



Thứ nhất, đó là: Đừng nên hâm nóng lại cà phê. Bởi nếu hâm lại, cà phê sẽ mất hết mùi vị và đắng. Uống không ngon và sẽ có mùi khét.

Trong tình yêu nếu chúng ta có sự day dưa không dứt khoát thì đau càng thêm đau mà thôi không nên nhắc lại những quá khứ không vui ma phải hướng tới những tương lai phía trước đang chờ đón để cảm nhận được rằng chúng ta đang sống và cần có nhau . Cuộc sống có lẽ cũng như vậy. Việc hâm nóng lại cà phê cũng như việc suy nghĩ quá nhiều về quá khứ. Nhiều người đang sống trong hôm nay nhưng đầu óc thì vẫn luôn trông ngóng về những thứ đã qua. Họ nuối tiếc, họ nhìn mãi về một mối tình đã xa hoặc nhớ nhung về một người nào đó mà quên mất đi rằng những việc đó chỉ mang lại sự buồn chán, khó chịu thậm chí gây ra sự đớn đau cho chính họ. Quá khứ là những thứ qua rồi, đừng nên khơi nhắc lại mà hãy sống với thực tại thì hay hơn...

Hãy bảo đảm cà phê bạn uống luôn tươi mới. Hãy uống ngay khi pha xong bởi cà phê chỉ nên giữ ấm khoảng 15 phút trên bếp trước khi hương vị của nó trở thành khó chịu. Thưởng thức ngụm cà phê đầu tiên với cảm giác sảng khoái, tuyệt vời...

Tại sao không bắt đầu lại mọi thứ trong hôm nay khi mà thực tại là cơ hội của sự đổi mới? Hãy nắm bắt nó khi cơ hội vẫn còn. Không nên lãng phí thời gian mà hơn hết hãy sử dụng nó để mọi thứ trở nên có ích hơn. Thay đổi mình, thay đổi khẩu vị, thay đổi một ly cà phê và thưởng thức một mùi vị mới. Điều đó cũng nên lắm, chứ khi mà mùi vị cũ - đã trở nên nhạt nhẽo đi nhiều rồi. tình yêu cũng thế mối tình đầu bao giờ cũng đẹp khó quên nhất , hợp rồi lại tan, tan rồi lại hợp làm cho chúng ta cảm thấy nhạt nhẽo và chắc rằng tình cảm không còn như lúc ban đầu nữa rồi.

Hãy rang cà phê đúng cách. Nếu xay quá nhuyễn cà phê sẽ trở nên quá đắng. Nếu xay quá thô cà phê sẽ chỉ là nước loãng...

Nguyên tắc này cũng giống như việc đòi hỏi sự quan tâm, săn sóc trong tình yêu vậy. Nó nhắc ta biết cân nhắc và trân trọng với những gì đang có. Sự quan tâm quá mức đôi khi không đem lại một kết quả như ý mà thậm chí còn làm hư hỏng một tình yêu. Nhưng ngược lại, nếu thiếu vắng sự săn sóc, hay vì quá vô tâm và hời hợt, tình cảm cũng sẽ trở nên khô khan và nhạt nhẽo. Mất dần đi vị ngọt rồi sớm muộn cũng trở thành thứ nước loãng mà thôi.

Đừng cố sử dụng lại bã cà phê, vì nó chỉ còn là vị đắng và sẽ có mùi khét khi pha.

Nên dứt khoát trong tình cảm. Đừng cố gắng vớt vát những thứ không còn thuộc về mình. Việc không sử dụng lại bã cà phê cũng như việc không nên tìm gặp lại người yêu cũ. Sẽ chẳng thể đi đến điều gì khi mà ta đứng này, trông núi nọ. Tập trung và trân trọng những gì mình đang có. Điều đó mới có thể tạo nên một hương vị cà phê thực sự cũng như là một điều cốt yếu để tạo dựng hạnh phúc cho bản thân.

Để có được một ly cà phê ngon - người pha đòi hỏi phải có một kiến thức rộng rãi. phải biết thêm gia vị nào để có 1 ly cà phê ngon và bổ dưỡng , trong tình yêu cũng vậy để có một tình yêu thật sự đẹp, không thể thiếu sự vun vén của cả hai. Yêu như thế nào, cư xử và cách quan tâm ra sao, thân thiện và gần gũi và nhất là phải biết thêm những gia vị của cuộc sống vào để tình yêu thêm đẹp và bền vững nhé cũng giống như bên ly cà phê ngon hay không là do tự người chế biến mà thôi.

Và thế là kết thúc buổi sáng với ly cà phê, rồi nhẹ nhàng thưởng thức một ly cà phê thật đậm đà và tươi mới. Không mùi khét, không vị đắng và chẳng loãng nhạt...

Từ từ uống, từ từ tìm thưởng thức và từ từ tìm hiểu một triết lý cà phê và tình yêu .

                                                                                                     Theo nguồn: http://yume.vn

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Phố trắng mưa ban sáng

    

   
     Ph bắt đầu sáng trắng đường bằng những cơn mưa ban sáng. Mưa tràn trên những con ngõ nhỏ tựa hồ muôn vàn dòng sông tình tự dìu dặt vắt vào nhau. Trên những tàn cây sao già phố cũ, tiếng mưa vỡ ra, không ồn ào mà nhịp nhịp đều như tiếng guitar thùng bập bùng, nghe loáng thoáng đâu đó tiếng còi tàu sớm, tiếng nhạc trải trên những mái phố thấm đẫm nước. Người đến sở làm, người vào cửa hàng, tụi học trò lóc chóc áo mưa bay về trường. Quán trà đầu phố đông nhức mắt, đông đến độ bất thường. Hương thơm là lạ từ thứ trà Tà Phìn tỏa dọc một dãy phố dài, thoạt đầu thấy ngốt trong người nhưng bù lại là nhìn ra hiên mưa thấy những tàn cây rũ lá trên đường đẹp không ngờ. Nguyễn vươn tay ra ngoài ban công, nắm lấy những chiếc lá sao đã rụng. Những chiếc lá xanh một cách khỏe khoắn, chắc chúng rớt trong gió mạnh đêm qua. Cô gái phục vụ có hai bím tóc kiểu những vai cổ trang trong phim tập Hồng Kông có cái nhìn là lạ: Cậu uống trà Tà Phìn như mọi khi? Dạ! Mỗi khi ngồi đây, Nguyễn lại liên tưởng tới những bóng cây trà đại thụ choáng hết cả tầm mắt người và mỗi đông sang, chúng lại nhú ra những búp xanh lực điền, khỏe khoắn và vạm vỡ. Đó là một ý chí kỳ lạ, một sức mạnh kỳ lạ. Giống như cha, như các anh Nguyễn vậy. Cậu hôm nay không đến lớp? - Vẫn tiếng cô phục vụ hai bím tóc cổ trang. Dạ! Những ngày mưa lớp học rất buồn thảm. Nhưng ngồi quán trà cũng đâu có vui? Chẳng vui hơn nhưng tôi đang chờ một người bạn.
Nguyễn đang chờ một người bạn, hình như lâu lắm rồi, bạn chẳng qua con phố này. Nó là một phần câu chuyện, là tập một trong một bộ phim dài, lâu lâu giữa những phút nghỉ đứt quãng tại nơi làm thêm, bạn quẳng vào trong máy của Nguyễn những câu chuyện vội vã. Em đã đi học tiếp, kết quả cũng không tốt lắm. Kỳ này thi lại hai môn… Dạo này nghe nói anh đã khá hơn, hôm nay lĩnh học bổng thì khao chứ… Công việc của anh thế nào, ý em là chỗ làm thêm ấy mà. Vâng, lương bổng chưa phải là mục đích duy nhất. Vâng, cái cuối cùng ta có được trong những năm tháng này là kinh nghiệm… Rồi thôi. Lâu lắm không gặp mặt. Bạn đã có chỗ đứng, cho dù trong lớp bạn là một sinh viên trung bình kém. Nguyễn cho đó là điều bình thường. Như Nguyễn giữa tập thể 45 con người ấy, Nguyễn cứ chìm đi lạc lõng và điểm số không bao giờ quá 8, vậy mà cũng còn có được một việc làm bán thời gian khá ổn nữa là. Nguyễn giữ mục cho một tờ báo tuần, thường xuyên phải đi tìm "sao" để thu lượm những chuyện vô thưởng vô phạt. Một công việc vô vị và khá tẻ nhạt, nhưng là mơ ước của nhiều người. Có nhiều "sao" thích lên mục "lượm lặt" ấy, nó dễ đọc và khiến độc giả dễ tin hơn mấy bài ngợi ca hàng mấy trang báo khổ lớn. Nhưng cả lớp không ai biết chuyện này. Đó là thành công ngoài sức tưởng tượng, là điều mà Nguyễn rất đỗi an tâm. Cho đến khi trong lớp xuất hiện tiếng nhạc điện thoại và tiếng bạn reo mừng phía đầu dây bên kia. Bạn được nhận một vai nhỏ trong một bộ phim lớn, kịch bản thì Nguyễn đã viết rồi, nhưng nhân vật đó là một vết bút khá mờ nhạt. Vậy là bạn đã cố tình muốn lên mục lượm lặt. Nguyễn không muốn điều này đến với bạn, nó rất đỗi phù du. Nhưng bạn muốn là sao sớm hơn những công việc mình đang làm. Nguyễn từ chối. Có một cuộc chuyện khá to tiếng và nhiều đôi tai thính nhạy đã biết hết nội dung. Nguyễn bảo bạn: Chẳng cần điều đó. Trần cứ là chính mình đi, được không? Họ đã ra quán trà này, hôm đó vào chiều muộn, phố có nhiều khói mỏng và quán thưa người. Cô phục vụ mang cho họ hai tách trà có vị long nhãn. Bạn ngồi với hai con mắt trân trân nhìn Nguyễn. Bạn chưa bao giờ nhìn Nguyễn như vậy. Nguyễn cúi đầu: Anh không thể làm điều gì mình cho là vô lý. Bạn nhìn màu xà cừ trong tách trà, rồi đứng dậy: Thôi, Trần về, cũng chẳng hơn thiệt gì đâu. Và Trần phải tìm một lối đi khác, rất khác. Bạn đi thật, Nguyễn nghe tiếng guốc bạn nện mạnh trên thang gỗ. Tách trà hôm đó rất nguội, nguội đến nỗi Nguyễn phải rùng mình khi khẽ nhấp môi. Cô phục vụ ý tứ bảo: Hai người đã giận nhau? Nguyễn cười nhẹ: Không, chẳng có gì đâu, chỉ là một chút hiểu lầm. Chút hiểu lầm ấy để bạn và Nguyễn không gặp nhau nửa năm rồi. Hồi ấy Hà Nội vào vụ rét ngọt, phố xá như co mình lại và người ta cũng thích co ro trong những căn phòng có lò sưởi ấm sực, bên bình trà túi lọc và xem tivi hơn.
Thế nên Nguyễn thấy mình nhẹ nhàng hơn khi đến quán. Trong từng chiếc bàn nhỏ để những chiếc bình cũ màu da lươn, giản đơn nhưng luôn làm Nguyễn thắc mắc. Chúng ở đó dường như chỉ làm một nhiệm vụ là để cho mặt bàn đỡ đơn điệu với một cành xương rồng nho nhỏ trong chiếc hủ màu rêu tàn. 
Nhưng cô phục vụ hai bím tóc dài bảo, nó là vật trang sức, là sản phẩm cho ý tưởng của một người đàn ông không mấy sành điệu về gốm sứ và sắc màu. Nguyễn bảo, vậy sao chị không thay chúng đi, thử mạnh mẽ để làm bộ mặt mới của quán, cô phục vụ cười buồn, tôi chẳng làm được điều ấy. Tôi là con gái, một cô gái phục vụ trong quán trà thôi mà. Khi ấy Nguyễn chẳng hiểu gì. Nhưng về sau, khi biết Trần giận mình vì một điều hệ trọng thì Nguyễn nghiệm ra cô phục vụ đã đúng. Trần cần Nguyễn trong những lúc hoảng loạn thì Nguyễn đã cương quyết chối từ. Trần là một cô gái, một cô sinh viên cùng quê ra tỉnh với Nguyễn mà thôi. 
Bạn đã đến. Không giống như những gì người ta nói, bạn vẫn mặc áo dịu dàng và mái tóc dài có đường ngôi chẻ thẳng. Mười tám tuổi, bạn bắt đầu nổi tiếng. Người ta hay nhắc đến bạn với hai từ nghị lực. Những tập phim như một cây cầy vòng cung, có thể là hay hơn nhưng có thể thật lố bịch và buồn cười. Có ông già bất đắc chí trong xóm trọ của Nguyễn đã từng nghêu ngao trong cơn say tràn trề ngày mưa rằng: "Ngồi buồn xem Việt Nam phim, không bằng…". Nguyễn đã rất buồn cười khi nghe câu lục bát khá tục đó, nhưng rồi lại câm lặng khi nghĩ đến bạn. Nhiều khi ngồi một mình, vừa thương mà lại vừa giận bạn. Nhưng Nguyễn giống một kẻ vô tâm, một kẻ không mang trong mình khát vọng và chí tiến thủ. Nguyễn không làm được gì cho bạn cả. Mà bạn lại cần Nguyễn điều đó, Nguyễn là con trai mà. Ngày ra đi, bạn từng nói với Nguyễn: Phải cố gắng, thành công rồi trở về. Thành công là cái gì? Hai mươi tuổi, Nguyễn đã làm được gì? Chưa là ai đâu và chưa làm được gì, nhớ lấy điều này anh bạn nhé. Vang vang trong tâm trí Nguyễn luôn là những điều đó. Những đêm khuya lắc lơ trên căn gác hầm hầp nóng, nghe mưa đập chát vào mái tôn, nghĩ đến những chiếc hóa đơn cần phải thanh toán, những bài vở dang dở còn lưu trong máy và những cuộc hẹn vào ngày mai, thấy mình còn bề bộn lắm, còn nhọc nhằn sống áo với đủ thứ chuyện trên đời. Thế là lại hì hục làm thêm, lo cho đủ đầy cảm giác thoải mái của người khác, bào mòn dần những thú vui đơn giản mà những tưởng cần giữ lại cho mình. Lâu dần lại thành quen. 
Bạn bảo, anh gầy đi, nhưng như thế này dễ chịu hơn. Em sợ những cậu trai có khuôn mặt của em bé bụ sữa. Nguyễn cười, dạo này Trần có gì vui, kể anh nghe được không? bạn cười nhàn nhạt, có gì vui được chứ? Nguyễn bảo, với anh ngồi quán trà với bạn thân cũng là một niềm vui. Dạo này em có nhiều chuyện không được tốt - Bạn bảo. Là sao? Là chuyện công việc ấy mà, có những điều tưởng đơn giản mà lại chẳng phải thế. Nếu là anh, anh sẽ làm gì khi bị người coi như một thứ tạm bợ, một thứ "thiếu thì dùng"? Cuối cùng bạn đã chấp nhận quy luật khắc nghiệt của nghệ thuật. Một cô Nụ chân chất hồn nhiên thì người ta thấy mến. Nhưng đáng sợ nhất là cô Nụ ấy bị nhân bản, nhân bản một cách vụng về và cẩu thả. Nguyễn nhìn bạn, cười: Chẳng đáng buồn đâu, còn hai năm học nữa cơ, nó cho Trần nhiều điều khác những cái bây giờ. Bạn bảo, anh là người ngoài, anh nghĩ dễ dàng thế. Em thì không, em phải đương đầu, em phải vượt qua. Thì Nguyễn là người ngoài, chỉ là một anh đồng hương tốt bụng thôi mà. Bạn bảo, có chuyện gì khác hay hơn những cái vừa nói không. Nguyễn bảo, chả có gì. Hôm trước anh ghé qua nhà, Huệ Chi đã lấy chồng, Thương xuất khẩu lao động Hàn Quốc, mấy đứa khác chạy việc tứ tán, xóm mình bây giờ chẳng có thanh niên. Buồn. Bạn cười, có gì đâu mà buồn. Mỗi đứa phải tự tìm đường cho mình thôi. Có lẽ điểm này chúng mình không hợp nhau thì phải. Nhưng em cảm ơn anh, nếu hồi đó anh đưa em lên mục "lượm lặt", anh đã thành "tòng phạm" rồi. Như thế em sẽ không nhớ anh được nữa, bởi vì anh giống với quá nhiều người.
Trời mưa tháng Sáu. Bạn bảo, em phải về thôi. Chiều nay có một đoạn phim quảng cáo, em đóng chung với một thằng người mẫu. Thằng đó cao lớn nhưng hơi ngờ nghệch, hình như trí thông minh bị rò rỉ. Rồi bạn cười hinh hích. Anh mà đi đóng phim quảng cáo trà Tà Phìn chắc sẽ rất thành công. Không cần hóa trang, chỉ cần ngồi đăm đăm nhìn mưa trên gác hai và thi thoảng chiêu từng ngụm trà nhỏ. Cuối cùng, trên màn hình xuất hiện dòng chữ ấn tượng: "Khởi nguồn của thành công". Thế là ổn, hơn hẳn mấy mẩu quảng cáo nhiều tiếng ít hình. Nguyễn nhìn bạn, thấy là lạ. Trời vẫn chưa có ý định ngừng mưa. Để anh đưa em về, cuối cùng thì Nguyễn lên tiếng. Bạn nhìn Nguyễn, ánh mắt rất thành thật, rất ấm áp. Thôi, chẳng cần, em đến được thì sẽ tự về được. Nguyễn bảo, anh chỉ đưa em về, thế thôi, tất cả những người đàn ông trên thế gian này đều vậy mà. Cô phục vụ hai bím tóc dài cổ trang mang ra phiếu thanh toán. Cô nhìn bạn: Tôi vẫn hay thấy bạn trên tivi vào những buổi chiều. Lúc đó quán vắng khách và những tập phim làm tôi liên tưởng tới những thế giới khác rất lạ. Bạn cười: Chẳng là cái gì cả, bạn ạ. Có lẽ rất lâu nữa, bạn mới lại gặp tôi trong những tập phim. Nguyễn mỉm cười: Chị cho tôi mượn một cây dù, được không? Chỉ là che đầu thôi. Vâng, mưa khá nặng hạt. Nhưng chẳng hề gì, tôi đã quen mưa thế này từ ngày nhỏ. Cô phục vụ mang ra cây dù khá cổ điển. Bạn ngồi sau xe Nguyễn, nghĩ ngợi rất nhiều, cây dù tràn mưa rớt lộp bộp nước vào công tơ mét. Bây giờ anh đưa em đi đâu? - Bạn hỏi. Thì đi về. Về à, nếu thế thì em ngồi sau xe anh làm gì cho mưa chứ? Vậy Trần sẽ làm gì vào giờ này? Đi chơi đi, bạn em bảo, những ai đi cùng nhau dưới mưa, mai mốt tình bạn mới bền. Nguyễn cười, mưa chẳng có tội tình gì mà sao thiên hạ cứ ghép cho nó đầy ý nghĩa, cả yêu thương lẫn tức giận. Nhưng còn đoạn phim quảng cáo buổi chiều? - Nguyễn hỏi lại. Bạn nói nhẹ, rất nhẹ, tựa như làn hơi mỏng thoảng qua: Em cảm giác như nó đã trôi đi từ lâu, rất lâu. Mưa tràn ướt cả áo, đường thưa xe thưa người. Bạn bảo, mai mốt ra trường anh làm gì, có định về quê không? Câu hỏi bất ngờ làm Nguyễn giật mình. Về không? Nguyễn im lặng hồi lâu rồi ngập ngừng: Anh chưa thành công mà. Bạn cười, tốt hơn là anh nên ở lại. Để khi em thấy mình vô nghĩa và thừa thãi, em còn có người để cãi và biết mình còn có thể sống. Anh không được cãi lại em đâu đấy, anh là con trai mà. Em vẫn thường cho rằng, con trai vốn từ lúc lọt lòng đã biết cách chiều bạn gái. Bất giác Nguyễn cười lớn. Thà cứ mãi đơn giản thế này, cuộc sống của Nguyễn sẽ dễ dàng và đáng sống hơn. Anh lạnh lắm, biết không? Trong tấm gương xe nhòe nhoẹt nước, có một khuôn mặt méo mó, nhưng thật rõ là nụ cười. Một cái gì ấm áp và dìu dịu đang quấn ngang hông Nguyễn. Nguyễn phóng xe đi, đi mãi mà không dám nhìn xuống. Phố sáng trắng những cơn mưa ban sáng, bất tận. 
                                                                                                                                                                                                                                                                                 Truyện ngắn                                                                                                                      Dương Bình Nguyên

         Đôi lời của người đăng bài : " Vẫn biết bài đăng này không hề nói đến cafe, nhưng với cá nhân tôi cảm nhận bài viết này nó rất gần gũi với cà phê, cái cảm giác ngồi 1 mình trong quán, ngồi nhâm nhi 1 li đen, nghĩ mông lung, khi đó mà đọc câu chuyện này thì quả thật nó như 1 ly cà phê thêm tí đường , chắc chắn dễ uống hơn và ngon hơn với đa số khách hàng. Tôi đã đọc bài này trong quyển " Phố trắng mưa ban sáng " có lẽ là từ năm 2005 -2006, quả thật đến giờ các suy nghĩ cảm xúc vẫn y nguyên như ngày mới đọc, 1 cảm xúc mà tôi không tả được  "