Bên nhau, cà phê chứa đựng nỗi niềm riêng
Tiếng cười , câu chuyện chẳng ưu phiền
Khi ấy ly cà phê đâu đắng
Ngọt tận tâm hồn, ngọt tận tim
Xa nhau ngày ấy đã qua rồi
Một góc cà phê, buồn lẽ loi
Ước chi giờ đây ta có bạn
Sẻ chia ngọt đắng trên bờ môi
Ngày xưa tách cà phê không đắng
Vì bên ta, có bạn chung tình
Hôm nay tách cà phê đâu đắng
Cay đắng quen rồi, cũng vậy thôi
Cà phê vị ngọt thấm vào trong
Nỗi nhớ mông lung đến não nùng
Xa bạn xa ta, tình vĩnh biệt
Cà phê có chứa nỗi niềm riêng ?
_st_
Không có nhận xét nào: