Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

Cafe đêm !

Đêm ngậm ngùi bên ly cafe đắng,
Tắm phong trần da ngấm lệ sương giăng,
Bao mặn nồng quanh ta giờ trống vắng...
Ảo mộng nào vụt tắt tựa sao băng,


Nhấm đau thương góp nhặt từng cay đắng,
Mắt nhuộm sầu theo gió gọi thuyền trăng...
Hạnh phúc xưa mong manh làn khói trắng,
Say hồn người, tan vỡ giữ được chăng?
                                           - st -

Không có nhận xét nào: